Bài thơ Nỗi nhớ chiều mưa - Phạm Hải

doanhieu

Well-known member

Bài thơ: Nỗi nhớ chiều mưa​

Tác giả: Phạm Hải

Mưa giăng giăng mang theo từng cơn gió,
Nơi quê mình, em có thấy lạnh không?
Xuân về rồi, vẫn lưu luyến mùa đông,
Chưa vơi được những tháng ngày năm cũ.

Em hãy quên nỗi buồn trong quá khứ,
Để chúng mình giữ trọn mối tình xưa.
Như hôm nao...ta đứng dưới chiều mưa,
Tay trong tay làm em hồng đôi má.

Anh muốn được nghe chuyện về nỗi nhớ,
Muốn cùng em thăm vùng đất Tuyên Quang,
Nơi Bác Hồ ra lời hịch non sông,
Để làm nên trận Điện Biên lịch sử.

Em có hay mùa xuân về rồi đó?
Tình đôi ta anh chẳng thể nào quên.
Để chiều nay anh đứng lặng bên thềm,
Đôi mắt nhìn về phương trời xa ấy.

Vần thơ từ tâm hồn đang thức dậy,
Là tiếng lòng anh đã giữ trong tim.
Nói đi em đừng chơi cuộc trốn tìm,
Đừng bắt anh phải mỏi mình ngóng đợi.

Mưa mãi chi để con tim mong mỏi,
Hãy mang về nơi ấy nỗi lòng ta.
Cho mùa xuân đẹp mãi bản tình ca,
Và nỗi nhớ luôn đi cùng năm tháng.
 
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom