Xin Chớ Vội Vàng - Huỳnh Minh Nhật - Thơ tình mùa đông

Huỳnh Minh Nhật

Administrator
Ngày tháng thênh thang nhưng cảm xúc yêu đương thì cứ thế, chẳng đầy lên nhưng cũng chẳng hề phải nhạt, đúng hơn là dư âm của mối tình đã cũ. Tôi bỗng muốn được say, say để chìm vào những cơn ảo mộng hạnh phúc, để chờ bóng hình em hiện về và hôn lên mái tóc thân thương dù là ảo mộng, bởi khi ta say, ta nào biết đâu là thực, đâu là ảo mộng, phải không? Ta xin cúi đầu hỡi đông ơi – Lạnh chi sương giá phủ trắng trời…

Thơ Tình: Xin Chớ Vội Vàng​

Ta xin cúi đầu hỡi đông ơi
Lạnh chi sương giá phủ trắng trời
Hoàng hôn nắng muộn chờ rêu phủ
Mỏi mòn ta đợi mãi chơi vơi…

Cho ta thả hồn theo gió bay
Xin chén rượu đầy chuốc hồn say
Thờ thẫn hôn lên làn tóc xõa
Dẫu là ảo mộng: cũng nào hay!

Ta lạc lưng chừng giữa màn đêm
Ngó lên vầng nguyệt nép hiên thềm
Dáng ai mờ tỏ phương trời ấy
Có thấu nỗi lòng chốn này đây…

Đông sang sỏi đá cũng đìu hiu
Hương yêu vàng võ rớt dập dìu
Chùng tơ lạc phím yêu đương khúc
Thênh thang ngày tháng cũng bấy nhiêu

Thôi ta cúi đầu hỡi đông ơi!
Chờ đợi hồn ta mỏi mệt rồi
Đông hãy khơi lên nhưng thật nhẹ
Chớ có vội vàng: kẻo mưa rơi…

(Huỳnh Minh Nhật)

tho-tinh-xin-cho-voi-vang.jpg

Thơ tình mùa đông: Xin chớ vội vàng

Nguồn: https://ocuaso.com/tho-buon/tho-buon-tinh-yeu/tho-tinh-xin-cho-voi-vang.html
 
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom