Bài thơ Cha - Nồng Nàn Phố

Nồng Nàn Phố

Active member
Bài thơ: Cha
Nhà thơ: Nồng Nàn Phố

Tặng cho ai còn Cha

Chưa bao giờ con tỏ bày lòng dạ với cha
Gần ba mươi năm vết lằn đòn roi dưới chân vẫn chưa lành lại
Bình rượu nhạt giờ thành người đàn bà từng trải
Vẫn run run khi ai đó nhắc lại năm tháng bé dại xưa rồi

Chiều nay trở về làng nhìn mắt cha gầy hơn sông trôi
Còn đâu người đàn ông hoài bão bấu mòn bên cửa
Mỗi lần chí lớn thúc ra đi lại chùn chân thương con thương vợ
Nếu đi... giông bão bỏ vợ con chèo chống sao đành?

Dáng cha ngồi cong theo mái tranh
Cơn ho trong đêm tức tiếng thạch sùng chua chát
Nhẽ phải vẫy vùng giang san mà giờ bầm chân húp bát canh nhạt
“Lâu ngày không quen với mỡ thịt... à ừ

Phải ăn mấy thứ đó vào là bụng dạ lại hư
Mấy đứa bây trẻ con làm sao hiểu nổi!”
Tình cha con chông chênh như mây trôi
Sao chẳng bao giờ cha cất bớt ngông cuồng ôm con kể chuyện

Gia trưởng một đời nên đau đớn cùng cực đều câm nín
Đều ném lên mái tranh cay nghiệt với chính ông trời!
Chưa bao giờ cha hạ mình nói thương con cha ơi
Chỉ lầm lũi cục cằn gồng gân thô lỗ

Chiều nay con về đứng trước hiên thấy mắt cha hoảng sợ
Cách biệt cha con quá lớn mất rồi
Gần hết đời người vẫn chưa nói thương con cha ơi!
Chỉ thầm lặng hi sinh kiếp này cho con cho mẹ

Bổn phận làm cha khó gần như trời như bể
Để mong dạy con đứng vững trong đời
Chiều nay trở về thấy mắt cha gầy hơn sông trôi
Xót xa dòng sông đớn đau một đời cô độc!

P/s: Cha ơi! nửa dòng máu chảy trong con là Cha

Cha - Nồng Nàn Phố.jpg
 
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom