Nồng Nàn Phố
Active member
Bài thơ: Ngày của mẹ
Nhà thơ: Nồng Nàn PhốHôm nay con nghe thêm một chuyện buồn
Làm người lớn sao nhiều nỗi niềm thế mẹ?
Sao không hồn nhiên rộng lượng thứ tha như thơ trẻ
Thì làm gì vỡ tan cả hai tiếng gia đình
Phải làm sao cho lòng bớt mong manh
Mười tám tuổi chẳng sợ gì ngoài tan vỡ
Con thấp thỏm nhìn mẹ yếu mềm làm vợ
Hoang mang thương cha chán cảnh về nhà
Mười tám tuổi người ta dong buồm đi xa
Con cột chân mình vào góc giường góc tủ
Sợ con lớn khôn rồi nhà mình thác lũ
Nước mắt mẹ quẩn quanh mòn mỏi đợi cha về
Sứ mệnh mười tám năm níu kéo những cơn mê
Hàn gắn tiếng khóc cười vỡ trong đêm lạnh giá
Nếu không có con nhà mình chẳng còn gì cả
Cha đi đường cha mẹ tự do lựa chọn người khác cho mình
Giữ làm gì nếu đã chẳng lung linh
Ai trong đời chẳng phải một lần chọn lựa
Mười tám tuổi lần đầu tiên con chọn điều tan vỡ
Cho cha mẹ ra đi sống cuộc yên bình
Mười tám năm mòn mỏi chờ đợi trưởng thành
Giải thoát cho cha mẹ khỏi gông cùm lao tù đày ải
Mẹ đi đi
Cha đi đi
Để con ở lại
Cột chân trong đêm ngăn giông bão trong lòng
P/s:....