Bài thơ: Có yêu
Tác giả: Quang HuỳnhCó yêu thì mới khù khờ
Mới đem thân xác nương nhờ trái tim
Tâm hồn như là cánh chim
Sáng ra chao liệng chiều tìm bình yên
Yêu là nửa tỉnh, nửa điên
Cứ xem ai đó là riêng của mình
Mộng mơ hạnh phúc gia đình
Nhớ đôi mắt đó, nhớ hình dáng kia
Có yêu mới sợ chia lìa
Sợ hai hàng lệ đầm đìa bỗng rơi
Sợ quên tiếng gọi "Mình ơi"
Sợ ngày tháng tới chơi vơi cuộc đời
Yêu là cãi ý ông trời
Cãi luôn nhân thế miệng lời thế gian
Ta lầm ta chịu dở dang
Nếu như ta đúng bình an ngày ngày
Có yêu thì mới giãi bày
Buồn không ăn uống dạ dày khóc theo
Ai hờn? Ai dỗi? Mè nheo
Để con bươm bướm cứ đeo cánh hồng
Có yêu mới nên vợ chồng
Vì thương nhau quá mà trồng ái ân
Yêu là quên cả bản thân
Rong chơi trăm hướng dừng chân một đường
Tình yêu theo lẽ bình thường
Yêu cho say đắm lên phường ký tên
Đến già hạnh phúc còn bên
Cháu con hiếu thuận là nên cuộc đời!