Bài thơ Điện thoại là anh - Đào Việt

doanhieu

Well-known member

Bài thơ: Điện thoại là anh​

Tác giả: Đào Việt

Canh khuya thao thức một mình,
Có anh điện thoại tâm tình cũng hay.
Tuy rằng chẳng gối đầu tay,
Nhưng mà nằm cạnh cũng thay anh rồi.

Buồn vui tâm sự chuyện đời,
Bạn bè thi hữu gửi lời động viên.
Chúc nhau những chén thuốc tiên,
Niềm vui đọng lại , ưu phiền cho qua.

Bây giờ tuổi đã xế tà,
Nhờ anh phây búc chan hòa niềm vui.
Cùng nhau chia ngọt sẻ bùi,
Vào trang thơ để chung vui một nhà.

Giao lưu bình luận thơ ca,
Cho quên tuổi tác về già bạn ơi.
Đầu xuân xin gửi mấy lời,
Chúc nhau mạnh khỏe cho đời thêm vui.

Bệnh tật cũng sẽ đẩy lùi,
Sống vui sống khỏe niềm vui cả nhà.
Gia đình tình cảm chan hòa,
Cháu con phấn khởi chúc bà làm thơ !

Mong sao đôi mắt không mờ,
Và luôn minh mẫn tay sờ không run.
Cùng anh điện thoại Ai phôn,
Thay anh tâm sự mỗi hôm anh à !
điện thoại.jpg
 

doanhieu

Well-known member

Bài thơ: Thương hoa​

Tác giả: Đào Việt

Hoa em từ Thảo Nguyên xanh,
Xin chào các chị các anh trang nhà.
Hoa em buồn mấy năm qua,
Cũng vì Cô Vít thành ra thế này.

Nụ hoa nở chẳng ai hay,
Tươi rồi lại héo những ngày tháng qua.
Thương ngành du lịch nước nhà,
Nhà hàng vắng bóng, vườn hoa ngậm ngùi.

Hôm nay em mới được vui ,
Lưa thưa khách đến tới lui ngắm mình.
Thương hoa xin chụp tấm hình,
Lưu vào điện thoại cùng mình lên phây.

Xin mời các bạn vào đây,
Chúc mừng hoa đã hết ngày cô đơn.
Hoa cùng Đào Việt cảm ơn,
Một lời bình luận quý hơn bạc vàng.

Chúc nhà nhà được an khang,
Hoa em ở giữa đại ngàn trong thơ !
thương hoa.jpg
 

doanhieu

Well-known member

Bài thơ: Em mong​

Tác giả: Đào Việt

Cũng cùng trang lứa ai ơi,
Bạn bè đi ngược về xuôi nhiều nghề.
Còn em nhút nhát ở quê,
Sớm ra đồng tối lại về nằm không.

Em nay đến tuổi lấy chồng,
Mà mong mỏi mắt vẫn không thấy tình.
Nhờ trang thơ của chúng mình,
Ai còn lẻ bóng chúng mình sánh đôi.

Để vung về úp với nồi,
Để em đây đũa có đôi anh à.
Bên nhau chung sống một nhà,
Chung cha chung mẹ chung bà chung ông.

Em không mang tiếng ế chồng,
Mà em hết cảnh nằm không một mình.
Mong trang thơ của nhà mình,
Hợp duyên có nợ chúng mình thành đôi !
em mong.jpg
 

doanhieu

Well-known member

Bài thơ: Em xin làm​

Tác giả: Đào Việt

Em xin làm ánh lửa hồng,
Để anh sưởi ấm đêm đông gió về.
Xin làm nốt nhạc đồng quê,
Nhẹ nâng chân bước anh về với em.

Xin làm trăng rọi bên thềm ,
Sáng tình anh mãi ấm êm cuộc đời.
Xin làm vệt nắng cuối trời,
Xua tan u ám một thời đã qua.

Xin làm dòng suối ngân nga,
Ru anh khúc hát lời ca trữ tình.
Xin làm tia nắng bình minh,
Bước sang ngày mới để mình gặp ta.

Trời xanh biển rộng bao la,
Như cây và đất , như ta với mình.
Ước là ngọn nến lung linh ,
Thắp trong mái ấm gia đình yêu thương.
em xin làm.jpg
 

doanhieu

Well-known member

Bài thơ: Em yêu người lính​

Tác giả: Đào Việt

Tiễn anh đi giữa mùa xuân,
Chia tay em mãi tần ngần trông theo.
Nhìn anh đội mũ tai bèo,
Bô lô con cóc anh đeo bên mình.

Ngắm anh quân phục nhà binh,
Mũ sao giầy vải thắm tình nước non.
Anh đi chân cứng đá mòn,
Thủy chung em giữ sắt son trong lòng.

Tặng anh một chiếc khăn hồng,
Đôi bồ câu trắng chữ nồng đôi ta.
Anh vào trận tuyến xông pha,
Hậu phương em đợi , mẹ già em chăm.

Trải qua đã mấy chục năm,
Hòa bình độc lập đón anh trở về.
Hai tay hai nạng chân lê,
Khăn thêu anh vẫn mang về tặng em.

Anh thương đồng đội ở bên,
Vì dân vì nước đã quên thân mình .
Nước non trọn nghĩa vẹn tình,
Trở về người Lính như mình là may.

Nhớ bao đồng đội hôm nay,
Tưng bừng Kỷ niệm của ngày nhà binh.
Một lòng vì nước quyên sinh,
Hòa bình - độc lập in hình các anh.
em yêu người lính.jpg
 

doanhieu

Well-known member

Bài thơ: Nhớ lại chuyện xưa​

Tác giả: Đào Việt

Về già nhớ lại chuyện xưa,
Nhớ con trâu trắng như vừa đây thôi.
Chăn trâu hết đứng lại ngồi,
Trâu no buộc lại để rồi bắt cua.

Suốt ngày hai buổi sớm trưa,
Ngoảnh đi ngoảnh lại đã vừa mười lăm.
Lung linh tựa ánh trăng rằm,
Người làng , thiên hạ hỏi thăm tới nhà.

Mình thì vốn dĩ thật thà,
Nhà ta sao lắm họ xa họ gần.
Hỏi U, U bảo bạn thân,
Nhưng mà con bạn muốn gần bên con.

Làm mình ngồi khóc nỉ non,
Con còn bé lắm , chồng con vội gì.
Thế rồi ngày tháng trôi đi,
Bằng lòng Cha, Mẹ mình thì lại không.

Lại mang tiếng gái kén chồng,
Đến năm mười tám làng không ai vời.
Mặc cho số phận do trời,
Thuyền tình cập bến với người ở xa.

Đến nay tuổi đã xế tà,
Gia đình hạnh phúc chan hòa niềm vui.
Đúng là số phận do trời,
Hôm nay nhớ lại một thời trẻ trâu.

Đúng là các Cụ có câu !
"Gần thì chẳng bén duyên cho,
Xa xôi cách mấy lần đò cũng qua"
nhớ lại chuyện xưa.jpg
 
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom