Bài thơ Lễ tình nhân - Nguyễn Minh Nhật

doanhieu

Well-known member

Bài thơ: Lễ tình nhân​

Tác giả: Nguyễn Minh Nhật

Thơ tình viết gởi những mùa yêu
Từ tuổi thanh xuân đến xế chiều
Hãy nói tiếng yêu đừng ngần ngại
Yêu để đời mình bớt cô liêu

Thơ tình viết gởi những người xa
Chưa gặp chưa quen ngỡ như là
Có mối duyên tơ từ kiếp trước
Facebook kết tình cho chúng ta

Thơ tình viết gởi gió với mây
Thắp lửa tình yêu trái tim gầy
Gởi những giấc mơ miền hư ảo
Gởi nhớ thương sầu khắp cõi face

Thơ tình viết gởi valentine
Hãy yêu nhau đi tháng năm dài
Chúc Thích Thơ Buồn cùng độc giả
Yêu hoài yêu mãi chẳng hề phai.
lễ tình nhân.jpg
 

doanhieu

Well-known member

Bài thơ: Người mang tâm sự​

Tác giả: Nguyễn Minh Nhật

Người mang tâm sự ở phương xa
Luôn vọng cố hương nhớ quê nhà
Tâm tư thương hoài miền xưa cũ
Hoài niệm tháng ngày đã đi qua

Người mang tâm sự cõi hoang vu
Làng chài Nam Ô sớm mây mù
Lang thang biển vắng chiều Đà Nẵng
Nhớ mãi muôn đời tiếng mẹ ru

Người mang tâm sự những buồn vui
Có lúc bơ vơ lúc ngậm ngùi
Làm thơ trải lòng miền Facebook
Không hẹn không thề chỉ thế thôi

Người mang tâm sự gởi qua thơ
Không phải thi nhân lắm kẻ chờ
Nhật Nguyễn Khóc Đêm là tôi đó
Gởi lòng nơi ấy những cơn mơ
 

doanhieu

Well-known member

Bài thơ: Cảm ơn người​

Tác giả: Nguyễn Minh Nhật

Cảm ơn người vì đã đến bên tôi
Trong những lúc tôi buồn tim tan vỡ
Tình yêu ấy dẫu có nhiều trắc trở
Cuối con đường điểm hẹn đó gặp nhau

Cảm ơn người chia bớt nỗi buồn đau
Khi niềm vui đời tôi không còn nữa
Chắc kiếp trước em là duyên là nợ
Nên kiếp này chờ mãi cuối đường yêu

Cảm ơn người chia sẻ nỗi cô liêu
Cho tôi thấy một bầu trời rực nắng
Khi người đến đời tôi thôi hoang vắng
Và không còn những bão tố phong ba

Cảm ơn người dù nay đã cách xa
Qua cơn mê tôi trở về thực tại
Tình bay xa tôi làm sao níu lại
Tiếng chuông chiều vọng mãi cuối hoàng hôn.
cảm ơn.jpg
 

doanhieu

Well-known member

Bài thơ: Thơ và đời​

Tác giả: Nguyễn Minh Nhật

Thơ buồn tôi tặng kẻ tình si
Bạn đọc thơ tôi chớ nghĩ gì
Đừng để cô liêu trong chiều vắng
Đường về tay nắm lối chung đi

Thơ có lúc buồn có lúc vui
Có chút đơn phương chút ngậm ngùi
Ru hồn lữ khách từng đêm lạnh
Xoa dịu u sầu chỉ thế thôi

Thơ không đời thực chỉ là mơ
Tình đến tình đi ai có ngờ
Ý thơ ngôn tình mang niềm nhớ
Trải lòng vơi bớt những bơ vơ

Tôi người lữ khách mến yêu thơ
Chẳng phải thi nhân lắm kẻ chờ
Mượn thơ ru hồn vào quên lãng
Níu kéo chút tình chút ước mơ
thơ.jpg
 

doanhieu

Well-known member

Bài thơ: Mê cung​

Tác giả: Nguyễn Minh Nhật

Em chỉ loài hoa không sắc hương
Hoa gai cỏ dại rất bình thường
Cớ sao em lại gây luyến nhớ!
Gieo vào lòng tôi những vẫn vương

Em đến nhẹ nhàng lẻn vào tim
Em đi bỏ lại những ưu phiền
Em đến và đi như cơn gió
Nhẹ nhàng sóng gợn chút bình yên

Đôi khi không biết em là ai?
Để tôi thương nhớ những canh dài
Từng đêm thao thức căn phòng vắng
Khuya buồn hoài niệm chút tàn phai

Em vẫn là em gieo nhớ nhung
Tôi say tôi đắm đến tận cùng
Không sắc không hương mà quyến rũ
Lẽ nào tôi lạc giữa mê cung
mê cung.jpg
 
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom