Bài thơ: Người không duyên phận
Tác giả: Titi TranTừ vắng em, anh có còn giữ lại ?
Khoảng yên bình nho nhỏ trái tim anh
Có đợi về dạo phố ngắm mây xanh
Ngồi quán nhỏ nghe tình ca hoang hoải
“Đời Đá Vàng “ ta lần mòn leo mãi ..
Tìm tiếng yêu sầu đắng mắt nhạt nhoà…
Biệt ly người con tim dần hoá đá
Tiếng trăm năm tựa sương khói tan dần
Bến chân tình có được mấy người thân
Đời xuôi ngược bước chân dần mệt mỏi
Một ngày kia ngừng lại ngắm mây trôi
Chợt nhận ra hoàng hôn đến lâu rồi !
Gởi tặng anh bài thơ tình viết vội
Buổi bình minh còn ấm gối chăn nồng
Phút xao lòng rồi cũng hoá hư không
Còn xót lại câu “ Người không duyên phận “!