Bài thơ Tâm hồn của đá - Thiền Hằng

doanhieu

Well-known member

Bài thơ: Tâm hồn của đá​

Tác giả: Thiền Hằng

Hãy cho tôi 1 tâm hồn của đá
Để tháng ngày lạnh giá với yêu thương
Với thế gian mọi chuyện quá tầm thường
Vui cũng thế thảm thương rồi cũng thế

Ta gặp nhau có thể là quá trễ
Chen vào đời để chuốt lấy đau thương
Anh không còn yêu nên mới chán chường
Vì tình thương của anh chưa đủ lớn

Và anh nghĩ cuộc vui này quá trớn
Nên quay về hờn trách ngược lại tôi
Mới ngày nào ta cạn chén ly bôi
Trong quyến luyến bồi hồi sao đẹp quá

Nhưng trong anh không gì là tất cả
Yêu thật nhiều nhận lại chả bao nhiêu
Để mai đây tình ta có tiêu điều
Vì lý do tình yêu chưa đủ lớn

Thôi anh nhé hãy xem là vết gợn
Tôi chẳng còn hờn giận để làm chi
Buông tay rồi chấp nhận bước ra đi
Người yêu hỡi biệt ly ta chia cách

Thế gian này quá nhiều trò thử thách
Anh chỉ là một cách để vượt qua
Tôi hiểu rồi - anh về với người ta
Tôi chấp nhận xa rời anh mãi mãi

Chia tay rồi xin người đừng níu lại
Khổ cho nhau vì lỡ trái ngang rồi
Quyết định đi anh đừng có bồi hồi
Đừng ngần ngại tôi đây từng và đã

Cuộc đời này có vay rồi sẽ trả
Cả thanh xuân tôi đã mất đi rồi
Còn lại gì con tim lạnh mà thôi
Tôi xin chọn kiếp giá băng người hỡi
tâm hồn của đá.jpg
 
Sửa lần cuối:

doanhieu

Well-known member

Bài thơ: Đến khi nào​

Tác giả: Thiền Hằng

Đến khi nào ta thực sự quên nhau?
Anh có biết không? Tại sao ta phải thế?
Yêu là nhớ, nhớ rồi quên sao dễ
Bước ngoặt đời để lại những nỗi đau

Đến khi nào ta thực sự quên nhau?
Câu hỏi đó sao mà anh hỏi được?
Dẫu say tình bước chân anh lỡ trượt
Em vì người, cho anh được sửa sai...

Đến khi nào tình ta sẽ nhạt phai?
Đừng hỏi thế, con tim em chai sạn
Dù có lúc trên đường đời chán nản
Muốn quên người, quên cả bản tình ca

Đến khi nào tình ta sẽ rời xa?
Xa tổ ấm khi tình ca chấm dứt
Nhưng con tim vẫn đây còn thổn thức
Những tháng ngày rạo rực đã qua nhanh

Đến khi nào em thật sự xa anh?
Thì lúc đó tình xanh ta sụp đổ
Giấc mộng xinh nay tan tành, lỗ chỗ
Gục ngã đi rồi, phố vắng bước chân em

Đến khi nào tình ta sẽ cũ mèm?
Mất hương sắc lấm lem ngày tháng cũ
Làm sao anh? Làm sao cho vừa đủ
Một chút tình thủ thỉ những ngày mưa

Đến khi nào ta thôi hết đón đưa?
Dưới cơn mưa trưa hè trên phố vắng
Chỉ còn em một bóng hình lẳng lặng
Đợi chờ ai bạc trắng cả mái đầu

Đến khi nào ta sẽ bước qua cầu
Quên tình xưa, “bền lâu” câu mộng tưởng
Sống bên ai mà linh hồn vất vưởng
Tưởng niệm mối tình dù muốn quên nhau
 

doanhieu

Well-known member

Bài thơ: Anh xin lỗi​

Tác giả: Thiền Hằng

Xin lỗi em vì anh vẽ ra mơ
Một tình yêu nên thơ tên “vĩnh cửu”
Nhưng cuối cùng không cách nào anh cứu
Những sai lầm hiện hữu bởi do anh

Anh cho em cuộc tình mộng mơ xanh
Xanh màu sáng long lanh nhiều hy vọng
Nhưng cuối cùng tất cả là trống rỗng
Anh cúi đầu ta bỗng mất đi nhau

Lời anh hứa mãi mãi chỉ gửi trao
Chỉ em thôi những sắc màu yêu dấu
Nhưng trong anh tình xưa còn thẩm thấu
Phép nhiệm mầu không thể níu kéo ta

Quên anh đi, tình ta đã mãi xa
Anh có lỗi khi đã gây ra tất cả
Phút yếu lòng trong vòng tay sa ngã
Lỡ duyên tình đã gây họa cho em

Quên anh đi, tình yêu đã cũ mèm
Anh “xấu” lắm, em hãy quên đi nhé
Lỡ đổ vỡ một tình duyên tươi trẻ
Có lỗi nhiều, xé nát trái tim yêu

Để lại em một bóng dáng cô liêu
Anh quặn thắt tiêu điều con tim nhớ
Nhưng em ơi, ngã ba đường anh lỡ
Đi sai rồi, mà cứ ngỡ như mơ

Con đường tình mình sẽ chẳng như thơ
Không trở lại nơi bắt đầu hạnh phúc
Thôi chúc em trên đường đời đông đúc
Sẽ kiên cường không gục ngã tình si

Dừng nha em, hai ta sẽ bước đi
Trên hai đường không chỉ về một hướng
Tiếng yêu xưa không còn trong tâm tưởng
Giữa con đường giải thoát nỗi trái ngang
 
Xem nhiều nhất cùng tác giả
Tác phẩm mới cùng tác giả
Top Bottom