Nồng Nàn Phố
Active member
Bài thơ: Vô cảm
Nhà thơ: Nồng Nàn PhốLâu nay quá vô cảm
Trước những điều nhỏ nhoi
Giờ lòng dạ nuối tiếc
Khi sắp phải xa đời
Ngửa lòng tay mỏi mệt
Không nắm chặt được gì
Mong trân quý từng phút
Trước lúc nhắm mắt đi
Thèm gục vào vai mẹ
Khóc như trẻ lên mười
Lâu nay toàn tinh tướng
Đòi đi xa mẹ thôi
Tìm lại người tri kỷ
Chẳng cần an ủi nhiều
Chỉ ước họ bên cạnh
Bày mình học thương yêu
Hẹn vài người đáng ghét
Thuyết phục mình giãi bày
Mọi thù hằn vô nghĩa
Giờ cần bao dung ngay
Một mai đốm lửa tắt
Muốn được trở về quê
Vùi mình vào đất mẹ
Lặng im... con đã về
Lâu nay sống tàn nhẫn
Hệt như một con người
Nay nằm kề vực thẳm
Mới tỉnh ngộ trời ơi
Làm sao quay lại được
Ngày vừa mới lên năm
Xin nghe lời mẹ dạy
Đời người...không trăm năm
P/s: "Không có gì mất đi cả. Những lời dễ thương, từ ái mà ta đã nói trong năm cũ sẽ cho hoa, cho quả trong năm mới. Và những hành động từ bi, thương yêu mà ta đã làm trong suốt năm qua, ta sẽ gặp lại chúng trong năm mới..”
< Thích Nhất Hạnh >