Nồng Nàn Phố
Active member
Bài thơ: Kỷ niệm ngày chung đôi
Nhà thơ: Nồng Nàn PhốMình đã đi chung được một đoạn đường
Gian nan hơn gấp nhiều lần ta tưởng
Có nhiều lúc va vào ánh nhìn ngụng ngượng
Hình như mình đã chọn nhầm người
Vậy mà rồi hai đứa vẫn chung đôi
Kỉ niệm ngày cưới giản đơn bằng ly trà bên cửa sổ
Thật hạnh phúc vì anh vẫn là chồng em còn là vợ
Nâng niu nhau như câu hứa hôm trước lễ đường
Về chung một nhà rồi mới hiểu tường tận nhớ thương
Không phải chỉ cần tình yêu thôi là vững bền mãi mãi
Phải có nhịn nhường, thấu hiểu, thứ tha, nhẫn nại
Phải cố gắng gấp trăm lần khi yêu....
Bản tính đàn ông thô vụng quá nhiều
Đôi ba lần ngu khờ làm em khóc
Bản tính thích thổi phồng nên ép mình cô độc
Tưởng tượng anh hết thương nên mới thế... chắc là
Chia tay cho rồi... chấm dứt chuyện hôm qua
Mắc mớ gì lấy chồng mà mình quá khổ?
Vậy mà đêm trở người thấy anh gọi vợ
Xin lỗi anh thương không đúng cách đừng buồn
Hôn lên dòng nước mắt ào ạt tuôn
Lại thêm một lần hai đứa bước qua vực thẳm
Từng đó tháng năm vợ chồng mình yêu thương sâu đậm
Sao tránh nổi những bữa cơm chan đầy nước mắt
Nhưng vì có em nhẹ nhàng lạt mềm buộc chặt
Và có anh học cách thương em như thuở mới chung nhà
Giờ nằm trong vòng tay nhau ngắm dòng người qua
Cầu chúc cho mọi mái ấm đều an yên trước bão
Hãy dùng tình yêu thương chèo lái con thuyền chao đảo
Ắt vượt qua phong ba ắt đạp phẳng đáy thẳm đang chờ
Lấy nhau từng đó năm mà vẫn ngỡ là mơ
P/s: Tôi bận lòng, vì khi chiêm bao lại có cảm giác mình sống thật. Hồn nhiên. Ngay thẳng. Nhưng nghĩ kỹ thì hơi… ngược ngạo. Đời dài thăm thẳm, nhưng vẫn chưa đủ cho tôi sống nên phải mượn chiêm bao để tiếp tục làm việc, vui chơi, hy vọng? Hay vì thường sống dối lòng, diễn suốt nên sống thật trong mơ?”
CHIÊM MỘNG | Nguyễn Ngọc Tư